Nếu thực sự muốn đi luôn có một con đường


http://repository.vnu.edu.vn/handle/123456789/15534
Bây giờ đã là tháng mấy rồi? tháng 12. Gần 3 tháng. mọi cái ở đây đã không còn quá lạ lẫm với mình. Nhưng nỗi nhớ thì vẫn vẹn nguyên như vậy. Hà Nội bây giờ cũng đã lạnh rồi. Nhưng vẫn thật nhiều những ngày có nắng. Ở đất nước mưa lạnh triền miên thế này, có lẽ nắng là thứ làm mình nhớ quay quắt nhât. Bao nhiêu lần rồi, những câu trong cuốn sách viết về hà lan cứ trở đi trở lại trong đầu: “con không ở đây được. Về nhà đi. Bầu trời ở đây quá thấp, làm sao có thể chịu đựng được”. Vậy mà vẫn chịu được đấy thôi. Ba tháng, thật nhiều điều mới mẻ, và mình đã lớn lên từng ngày

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Quan hệ giữa nhà nước quân chủ Lý, Trần với phật giáo

Đánh giá chất lượng chế phẩm máu điều chế bằng phương pháp buffy coat trên hệ thống tách máu tự động tại Viện Huyết học - Truyền máu Trung ương