Nếu thực sự muốn đi luôn có một con đường


http://repository.vnu.edu.vn/handle/123456789/15534
Bây giờ đã là tháng mấy rồi? tháng 12. Gần 3 tháng. mọi cái ở đây đã không còn quá lạ lẫm với mình. Nhưng nỗi nhớ thì vẫn vẹn nguyên như vậy. Hà Nội bây giờ cũng đã lạnh rồi. Nhưng vẫn thật nhiều những ngày có nắng. Ở đất nước mưa lạnh triền miên thế này, có lẽ nắng là thứ làm mình nhớ quay quắt nhât. Bao nhiêu lần rồi, những câu trong cuốn sách viết về hà lan cứ trở đi trở lại trong đầu: “con không ở đây được. Về nhà đi. Bầu trời ở đây quá thấp, làm sao có thể chịu đựng được”. Vậy mà vẫn chịu được đấy thôi. Ba tháng, thật nhiều điều mới mẻ, và mình đã lớn lên từng ngày

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động của người lao động theo pháp luật lao động Việt Nam

Tóc dài nhả khói nhậu say

Vườn cung đình Việt Nam - Lịch sử, hiện trạng và vấn đề nghiên cứu, phục hồi